Wednesday, April 2, 2008

Kế hoạch Hòa Hợp để đi đến hoà tan GHPGVNTN !!

Theo Thích Thạnh Hải 2007

Mô hình Phật hoc viện Khuông Việt do Lê Mạnh Thát chuyển cho nhóm Thân Hữu Già Lam trưng bày tại Tu Viện Pháp Vương ở thị trấn Escondido (San Diego county) để làm bằng cớ (mồi) quyên tiền Phật tử hải ngoại 40 triệu Mỹ kim, cúng cho VC.Theo chân người Việt tỵ nạn CS, 30 năm qua, đám đặc tình tôn giáo VC đã "lặng sâu, trèo cao" trong GHPGVNTN hải ngoại để chờ thời cơ xóa sổ GHPGVNTN. Theo cái đầu "đỉnh cao trí tuệ loài khỉ-người" thì VP 2 hải ngoại là Đại bản doanh, còn "cái loa" Võ Văn Ái là buồng phỗi dẫn hơi thở. Cho nên theo Hà Nội, xóa sổ GHTN phải xóa từ hải ngoại nhất là từ "cái loa" Võ Văn Ái thì GHPGVNTN sẽ hết thở ngay! Đó là lý do giải thích vì sao đám đặc tình Hà Nội từ Thích Quảng Ba đến Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận, họ luôn chĩa mũi giáo sang Phòng thông tin Phật giáo Quốc tế (IBIB) và kế hoạch xóa xổ GHPGVNTN hải ngoại đến tháng 08-2007 đã được phác họa xong. Đến cuối tháng 8-2007 nhận định thời cơ đã đủ, cộng sản bèn đi bước 2, trong ngoài nước cùng đánh một lúc mà họ gọi là Tồng tấn công "xóa sổ GHPGVNTN trong thời hạn sớm nhất". Hà Nội chớp đèn xanh cho Bùi Ngọc Đường, Trần Quang Thuận, Thích Quảng Ba xâm nhập về Việt Nam theo ba mũi giáp công: - Bùi Ngọc Đường tiếp xúc Hòa thượng Thích Thiện Hạnh (Huế), - Trần Quang Thuận tiếp xúc Hòa thượng Thích Không Tánh (Sài Gòn) và mũi thứ ba, - Thích Quảng Ba tiếp xúc (qua điện thoại) với Hòa thượng Thích Quảng Độ (Sài Gòn) mà theo Quảng Ba là dùng Quốc tế Phật Đản 2008 tại Việt Nam để xóa Sổ GHPGVNTN. Nắm phần tất thắng, Hà Nội mỡ chiến dịch đấu tố GHPGVNTN trên phương tiện truyền thông cả nước nhằm dọn đường dư luận để theo chỉ thị của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng "xóa sổ GHPGVNTN trong thời hạn sớm nhất". Qua chiến dịch nầy Hòa thượng Thích Quảng Độ là thành lũy chính để Hà Nội "xuống tay".Tiên liệu được tình thế tối nguy nầy, Hội đồng lưỡng viện, GHPGVNTN đã ra đối sách: vô hiệu hóa chiến dịch tổng tấn công xóa sổ GHPGVNTN của Hà Nội bằng việc cho ra đời Giáo Chỉ 09/2007 Viện Tăng thống. Giáo Chỉ 09/2007, theo đó bỏ cơ chế cũ VP 2 GH hải ngoại, lập lại cơ chế mới, đưa khâu công cử nhân sự về trong nước để Viện Hóa Đạo quyết định. Đây là cách thanh hóa tổ chức ra ngoài sự xâm nhập của đặc tình Hà NộịSau cao trào 4 phương hào kiệt vạch trần âm mưu đặc tình tôn giáo vận Xã Nghĩa, Nhóm Về Nguồn đã tự phơi bày danh sách đặc tình nằm vùng Phật giáo hải ngoại với những 96 thành viên www.phapvan. ca trẻ già lớn bé. Toan tính dàn dựng ra GHPGVNTN Mác - Lê- Hồ do công ty Xã Nghĩa vẽ bản thiết kế rồi chờ Phật Đản Liên Hiệp Quốc 2008 tại Việt Nam để họ ôm chân tôn giáo vận Bắc bộ phủ theo kiểu thần cậy cây đa mà "làm lại cuộc đời". Theo đây thì bước đầu là đánh phá Giáo Chỉ 09/2007 Viện Tăng thống. Họ viện lẽ nào là Giáo Chỉ giả, Giáo hội trong nước không có quyền giải tán họ, v.v... Xin thưa cùng anh kiệt trong bốn bể là Giáo Chỉ 09/2007 Viện Tăng thống (GC 09/2007 VTT) chưa bao giờ giải tán GHPGVNTN hải ngoại cả. Cụm từ giải tán ở giáo chỉ 09 phải được hiểu là bỏ cơ chế cũ VP 2 GH hải ngoại, lập lại cơ chế mới chứ không phải giải tán hay bỏ danh xưng GHPGVNTN như nhóm Về Nguồn cố tình giải thích sai lệch để phủ nhận Giáo Chỉ.Lý do phải bỏ cơ chế cũ VP 2 GHPGVNTN hải ngoại là vì nhu cầu sống còn của GH trong tình thế mới; là vì theo cơ chế cũ, đặc tình tôn giáo vận XHCNVN đã tràn ngập giáo hội trong khâu nhân sự tại Hoa Kỳ. Do đó bỏ cơ chế cũ thành lập cơ chế mới để thanh hóa tổ chức bằng cách bổ sung, hóan chuyển hay thay đổi nhân sự mà thôị Cũng như cơ chế cũ Gia đình Phật tử Việt Nam trước 1975, theo đó, Trưởng ban hướng dẫn TU GĐPTVN đương nhiên là Vụ trưởng. Chính do cơ chế bất cập nầy mà Võ Đình Cường, Tống Hồ Cầm đã thao túng GĐPTVN theo hướng cộng sản hóa trong thời gian dài gây nên vấn nạn Phật giáo Ấn Quang thân cộng từ hằng chục năm quạ Pháp Nạn GHPGVNTN hơn 30 năm qua (1975-2007) cho thấy GHPGVNTN không thân cộng như một vài cá nhân cố tình xuyên tạc lịch sử.Do đó, GHPGVNTN không thân cộng, Phật giáo Ấn Quang không rước cộng sản vào thành 30-04-75, vấn nạn nầy từ nay đã được giải bàỵ Cho nên đổi cơ chế mới VP 2 GHPGVNTN hải ngoại cũng là nhằm loại ảnh hưởng cộng sản ra ngoài Giáo hội, là thanh lọc nhân sự mà thôị Rằng không phải Bát quần tỳ kheo thời Xã Nghĩa không hiểu nội dung tinh thần Giáo Chỉ 09/2007 mà là họ cố tình giải thích sai lạt cụm từ "giải tán" trong Giáo Chỉ với ý đồ Mác-Lê-Hồ. Cũng thế, bốn phương hào kiệt nỗi lên cao trào bạch hóa chân tướng Đạo sư Thống soái Thân hữu già Hồ Thích Tuệ Sĩ là đánh thái độ chính trị: đi đêm, hòa hợp, thỏa hiệp với XHCN chứ có ai đánh thi sĩ Nguyên Chứng hay đá động gì đến giấc mộng Trường sơn của Ngài Phạm Văn Thương đâụ Cá nhân Phạm Văn Thương, Lê Mạnh Thát muốn Viễn mộng theo kiểu nào thì cứ thế mà vỡ mộng, có ai thèm đá động gì đâu nàỏ Có điều đừng tiếm danh GHPGVNTN, bán đứng GH trục lợi cho cá nhân mình. Đại học Khuông Việt kia lại xây trên nền tảng pháp lý của Bộ giáo Dục Xã Nghĩa mà lại nhân danh GHPGVNTN cổ động Tăng, tín đồ trong ngoài nước, rót tiền của, công sức vào làm lợi cho cộng sản theo kiểu tự đem cả tổ chức GHPGVTN làm "con bò sữa" cho Mặt Trận Tổ Quốc "vắt sửa" khi họ có nhu cầụ Phật giáo đồ phản đối, vạch mặt Thân hữu già Hồ là ở chỗ đó. Bởi vì họ cũng bỏ công sức tiền của vào đó thì họ có quyền la làng cho người người được biết, quốc tế khỏi lầm, để không ai được nhân danh GH Thống Nhất mà bán đứng GH Thống Nhất cho quỷ đỏ, vấn nạn của Công ty Về Nguồn do cặp bài trùng Thích Nguyên Siêu Bùi Ngọc Đường dựng đứng trong chân dung toàn cảnh pháp nạn tôn giáo với quốc nạn dân tộc là ở chỗ đó. Đó cũng là âm mưu thâm độc cộng sản "dùng sư đánh sư , dùng GH đánh GH, hòa hợp 2 GH để đi đến hòa tan GHPGVNTN.Ở đây chưa nói tới sự lợi dụng của Lê Mạnh Thát Tuệ Sỹ tiếm xưng hết Đại học Vạn Hạnh chuyển qua Đại học Khuông Việt, tham vọng kia chỉ hiện hữu trong Giác mơ Trường Sơn đông Trường sơn tây; "anh đầu sông, em cuối sông" để rồi chết chung dòng chảy trước cao trào Dân chủ hóa toàn cầu ngày naỵ Vì lẽ Cộng sản chưa bao giờ cho phép Phật giáo, kể cả Phật giáo Quốc doanh, thiết lập đại học tư nhân. Cái mà Thát-Sỹ ba hoa gọi "đại học Vạn Hạnh rồi Khuông Việt" để thu tiền bỏ túi, thực tế chỉ là HỌC VIỆN PHẬT GIÁO QUẢNG ĐỨC tại phía Nam thành phố Già Hồ mà Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt cùng Lê Mạnh Thát tới khai trương và trồng cây Bồ Đề hôm 17.7.2006 khi bế mạc Hội thảo Phật giáo trong thời đại mới, cơ hội và thử thách của Thát-Sỹ.Một khi không phủ nhận được Giáo Chỉ 09/2007 là giả, Bát vị Huề Thượng Thích Tín Nghĩa thời Xã Nghĩa lại cố tình giải thích sai lệch tinh thần giáo chỉ 09 với ý đồ bức tử nó bằng mô hình lập ra nhóm Về Nguồn gây nên cảnh một tổ chức trong một tổ chức.
Dưới vòm trời XHCNVN, đảng cộng sản Việt Nam chưa bao giờ chấp nhận bất kỳ một tổ chức, đảng phái nào có mặt độc lập ngoài tổ chức đảng cả, điều 4 hiến pháp CHXHCNVN đã minh định như thế. Cao trào đấu tranh dân chủ, dân tộc đã đỗ ra biết bao công sức mà cộng sản vẫn khăn khăn không bỏ điều 4 Hiến pháp. "Bỏ điều 4 Hiến pháp là tự sát" (Chủ tịch Nguyễn Minh Triết). Ngay cả tôn giáo, nếu muốn có mặt cũng phải ép mình theo cơ chế Tổ chức ngoại vi của đảng thì mới cựa quậy được trong khuông khổ luật pháp. Mà luật pháp XHCNVN thì chưa hội nhập công ước Quốc tế. Cho nên mọi hệ lụy dân tộc, tôn giáo do từ XHCN thì từ người dân đến nhà tu chỉ biết từ Chịu Đựng nầy tiếp sang Chịu đựng khác theo kiểu: Bó rau muống cho hôm naỵ Rồi cũng bó rau muống cho ngày mai và cũng bó rau muống cho muôn đời sau, chân dung toàn cảnh cái ăn, cái mặc của người dân XHCNVN 30 năm qua là thế đó. Ấy thế mà liên danh Thát Sỹ lại bắt bóng theo mô hình xây dựng Đại học Khuông Việt rồi biện minh là làm giáo dục thuần túỵ Mặc khác thúc ép Viện Hóa Đạo đăng ký với nhà nước để được sinh hoạt GHTN rồi biện minh là từng bước độ chúng sanh cộng sản. Mà một khi áp lực Viện Hóa Đạo không thành thì kéo cả bầu đoàn, "gát trọ" cùng nhau từ chức, vận động thành viên còn lại từ chức, bao lần kêu gọi Hòa thượng Thích Thiện Hạnh, Chánh thư ký Việt Tăng thống, từ chức. Người như thế, Tâm như thế thì lấy cái gì để giáo dục cho thế hệ Tăng ni trẻ ngày naỷ! Cái đầu như thế mà đứng ra lãnh đạo trong vai trò Giáo dục Phật giáo thì mầm non GH sẽ viễn mộng về đâủ Là nhân chứng pháp nạn XHCNVN 30 năm qua, chưa bao giờ tôi có niềm tin cộng sản để cộng tác với cộng sản dù là về mặt tôn giáọ Vì saỏ - Xin thưa GHPGVNTN Có Sẳn cả một hệ thống giáo sản từ Quảng Trị đến cà Mau mà nay cộng sản đã cướp mất rồị Thế mà có cái ông cựu Phó Viện Trưởng Tệ Sĩ rao loa 4 phương trong ngoài nước đem tiền của về, xin nhà nước để dựng lên cơ sở khác. Ai đời trông chờ kẻ đốt nhà đến chữa cháy bao giờ. Thật là ấu trỉ, ngây ngô, hoang tưởng và ảo vọng !

Monday, March 31, 2008

Thế Vận Hội Trong Kẽm Gai
NGUYỄN XUÂN NGHĨA

Tắt đèn bịt mũi chạy đua trongThế vận Bắc Kinh...

Năm xưa, khi Tổng thống George W. Bush tuyên bố rằng Hoa Kỳ sát cánh với những người đấu tranh cho dân chủ, rồi xuất hiện tại Việt Nam dưới bức tượng của Hồ Chí Minh, người ta có thể nghi ngờ về khả năng của ban tham mưu đối ngoại của ông.

Sau khi dự thánh lễ tại Hà Nội, ông Bush phải đứng trước thềm của nhà thờ Cửa Bắc mới nhỏ nhẹ tuyên bố rằng Việt Nam cần có tự do tôn giáo! Người ta cho rằng ông không dám làm cách mạng mà chỉ là một chính khách. Và hạng tồi! Việc gì mà phải đến như vậy!

Năm ngoái, tại Thượng đỉnh Sydney của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Thái bình dương APEC, khi ông Buh cho biết rằng mình sẽ tham dự lễ khai mạc của Thế vận hội Bắc Kinh, người ta hết nghi ngờ về khả năng của ban tham mưu đối ngoại của ông. Và kết luận rằng Hoa Kỳ không xứng đáng lãnh đạo thế giới, một kết luận đáng buồn.
Ngày 10 tháng Ba vừa qua, khi cuộc khủng hoảng Tây Tạng bùng nổ, người ta còn hy vọng rằng Tổng thống Hoa Kỳ sẽ có cơ hội sửa sai để nêu vấn đề với Bắc Kinh về tội đàn áp dân Tây Tạng và bắn tiếng rằng trong hoàn cảnh ấy, ông sẽ khó tham dự lễ khai mạc Thế vận hội 2008. Chờ đợi hoài công, hy vọng hão huyền.

Tất nhiên, những người am hiểu vấn đề vẫn có thừa lý luận để giải thích rằng thái độ của Tổng thống Mỹ là một vấn đề lớn, kết quả của những đắn đo cân nhắc mà người thường không thể hiểu được. Người thường có thể hiểu rằng sự đắn đo ấy phản ảnh những tính toán lý tài ngụy danh thực tiễn. Và không sai!

Mười năm về trước, nhiều người đã khôn ngoan trình bày sự lợi hại của việc chọn Bắc Kinh là nơi tổ chức Thế vận 2008. Rằng thứ nhất, thế giới không hiềm thù gì Trung Quốc. Thứ hai, việc cho xứ này đăng cai tổ chức Thế vận là đòn bẩy, hay cái bẫy, để vì Thế vận mà Bắc Kinh phải hành xử ra chiều văn minh. Rồi từ đó dẫn chế độ độc tài này ra vùng ánh sáng. Một niềm lạc quan vô biên, và không cơ sở.

Kết quả thì nay đã mười mươi.
Chính quyền Bắc Kinh giãn dân, đuổi ra khỏi thủ đô những phần tử họ coi là "bất hảo". Và lập ra danh sách gần năm chục thành phần không có quyền đi vào tham dự một ngày hội lớn của Tổ quốc xã hội chủ nghĩa. Dân đen thích pháo bông thì cho xem pháo bông chào mừng ngày "Quang diện Trung Hoa", nhưng qua truyền hình quốc doanh thôi. Lãnh đạo giả thường cho dân ăn bánh vẽ, lãnh đạo Bắc Kinh cũng vậy và bánh vẽ trên màn ảnh! Rồi trước ngày hội lớn thì cả ngàn người đã bị bắt nhốt, báo chí được thanh lọc để sự thật sẽ không thể lọt ra ngoài.
Thế giới muốn đem kỹ thuật tối tân vào để vượt qua bức tường lửa của một nền văn minh ẩn núp sau Vạn lý Trường thành? Cũng dễ thôi! Bắc Kinh mua thiết bị của công ty Thales của Pháp để gây nhiễu âm nhiễu xạ cho các hệ thống phát thanh Tây phương không thể truyền thanh ra ngoài!

Chuẩn bị chu đáo rồi, Thế vận hội Bắc Kinh sẽ được tiến hành trong bóng tối, giữa hàng rào kẽm gai!
Bóng tối vì hệ thống truyền hình NBC không được trực tiếp truyền hình quang cảnh của Quảng trường Thiên an môn. Người Mỹ lý tài sẽ phải xét lại về doanh lợi của tổ hợp G.E., chủ nhân của hệ thống NBC. Một tổ hợp bất xứng về đạo đức và dại dột về kinh doanh khi đâm đầu vào khai thác Thế vận hội Bắc Kinh. Sau đêm mùng tám tháng Tám tại Bắc Kinh, xin hãy theo dõi trị giá cổ phiếu của G.E. trên thị trường chứng khoán Mỹ!

Đây là Thế vận hội mà các lực sĩ sẽ tranh tài trong hàng rào kẽm gai vì được tiến hành dưới sự kiểm soát chặt chẽ của an ninh và mật vụ. Người ta không chỉ đeo mặt nạ để có thể hít thở không khí trong lành chưa có tại thủ đô một xứ đầy ô nhiễm môi sinh. Mà còn phải chuẩn bị mặt nạ, túi nylông với chanh tươi, để tránh lựu đạn cay của công an vũ trang nhân dân!
Một tái diễn của vụ Thiên an môn 1989.
Nhân loại không thể không biết điều ấy. Biết mà vẫn nhắm mắt thì chỉ vì lòng tham. Hay vì sự nhu nhược, như đã nhu nhược trước Thế vận hội Berlin năm 1936 của chế độ Đức quốc xã, với hậu quả là Thế chiến II, vào năm 1939.
Bây giờ, hãy trở lại chuyện Tây Tạng.
Mùng bảy tháng Ba vừa qua, Bắc Kinh bất ngờ loan tin là đã phá vỡ âm mưu của một nhóm khủng bố Hồi giáo thuộc sắc tộc Đột Quyết. Quân khủng bố muốn cướp máy bay của hãng hàng không Southern China Airlines từ thủ phủ Urumqi của Tân Cương bay về Bắc Kinh, nhằm phá hoại Thế vận hội!
Với "tiền lệ" ấy, ta thừa hiểu Bắc Kinh có khả năng ngụy trang đặc công của họ thành một nhà sư xúi giục thanh niên Tây Tạng biểu tình bạo động tại thủ đô Lhasa của Tây Tạng, nay là một Đặc khu "Tự trị" của Trung Quốc. Hiểu vậy không oan: mươi năm về trước, mật vụ Bắc Kinh đã cải trang thành một nhà sư Tây Tạng vào tới Dharamrala của dân Tây Tạng lưu vong tại Ấn Độ để đâm chết một vị cao tăng và học giả về văn hoá Tây Tạng ngay trong Tu viện!
Nếu nhớ vậy thì ta thấy mục tiêu của những màn ngụy trang và khiêu khích ấy là để dằn mặt tất cả những ai mơ tưởng sẽ vì Thế vận hội Bắc Kinh mà biểu tình phản đối. Mọi mầm mống ly khai hay động loạn sẽ bị diệt trong trứng nước.
Nhưng mưu quá hoá mù.
Lãnh đạo một chế độ vô thần, duy vật và lý tài đánh giá sai phản ứng của dân Tây Tạng, và của thế giới. Kết cuộc thì họ tuột tay rơi vào thế kẹt. Họ phơi bày bản chất độc tài và tàn ác khi đàn áp dân Tây Tạng, mà vẫn không dập tắt được tinh thần đấu tranh của rất nhiều phong trào nhân quyền, dân chủ hay ủng hộ Tây Tạng trên thế giới. Họ lâm thế kẹt nên dù có kết án đức Đạt Lai Lạt Ma - "và tập đoàn" - là có hành vi khủng bố hay xúi giục dân chúng Tây Tạng biểu tình bạo động tại các tỉnh của Trung Quốc thì vẫn không trấn áp được sự phản đối.
Vì vậy, như một đám rước hắc ám của quỹ dữ, đuốc Thế vận đi tới đâu là nơi đó lại bùng lên ngọn lửa đấu tranh! Nhất là của những người chẳng liên hệ gì tới Tây Tạng. Ngày 24 vừa qua, khi ngọn lửa thế vận vừa được nhóm lên tại Athens của Hy Lạp, xuất xứ của Thế vận, thì ba người trong tổ chức "Phóng viên không biên giới" đã xuất hiện với lá cờ đen và năm vòng thế vậh là năm cái còng! Ngoài đất Tây Tạng, thì Bắc Kinh, Cam Túc, Thanh Hải và Tứ Xuyên đều có người biểu tình, ngoài lãnh thổ Trung Quốc thì đâu đâu cũng có sự phản đối, kể cả của các lực sĩ Thế vận.
Họ đấu tranh vì công lý và lương tâm, chứ cũng chẳng hưởng được gì của cộng đồng Tây Tạng vỏn vẹn có hơn trăm ngàn người lưu vong tại hải ngoại! Đức Đạt Lai Lạt Ma không có dự án này hay hợp đồng kia để mua chuộc giới đầu tư! Trong cuộc đua giữa thiện và ác, ngài chỉ có nụ cười và lời khuyên là đừng bao giờ rời bỏ căn tánh từ bi của mình.
Một số lãnh đạo trên thế giới có hiểu ra thông điệp ấy.

Tổng thống Pháp Nicolas Sarkoxy đã sáng hơn ông Bush khi lên tiếng rằng mình có thể xét lại việc tham dự lễ khai mạc Thế vận. Thủ tướng Anh, Ba Lan hay Đức cũng ngỏ lời mời và hứa hẹn tiếp đón đức Đạt Lai Lạt Ma. Quốc hội Âu châu còn phản ứng dữ dội hơn khi nêu vấn đề là sẽ thảo luận về việc có nên tẩy chay Thế vận Bắc Kinh hay không.
Ngoài thành phần lãnh đạo chính trị, rất nhiều tổ chức vô vụ lợi của dân chúng thế giới và những khôi nguyên giải Nobel đều đã lên tiếng phản đối Bắc Kinh.
Đâm ra đám rước Thế vận tưởng là sẽ đưa Trung Quốc vào thế giới văn minh bỗng như bị tạt nước!
Trước sự bẽ bàng ấy, lãnh đạo Bắc Kinh đầy bản lãnh tráo trở có thể sẽ tương kế tựu kế.
Họ khơi dậy tinh thần chủ quan và bài ngoại của Hán tộc mà giải thích rằng thế giới thù nghịch bên ngoài đang có hành vi phá hoại Thế vận vì thù ghét Trung Hoa. Rằng đảng Cộng sản Trung Quốc mới là lực lượng kiên cường bảo vệ quốc thể quốc thống. Tức là tự thủ vai nghĩa hiệp và khai thác tinh thần ái quốc của người Hoa để vừa hóa giải thất bại của Thế vận vừa chuyển sự bất mãn của quần chúng về những chuyện kinh tế xã hội chồng chất ở bên trong vào đối tượng bên ngoài. Và nhân đó hăm he các cơ sở đầu tư hay thông tin ngoại quốc về hậu quả kinh doanh đầy bất lợi sau này, nếu đánh đu với tinh... Tây Tạng!
Ngày xưa, Trung Quốc thời Từ Hy Thái hậu đã từng dùng thủ đoạn khơi dậy tinh thần bài ngoại với vụ loạn "Quyền phỉ" của Nghĩa hoà đoàn. Mà cuối cùng thì nhà Đại Thanh vẫn sụp đổ!
Giữa thiện và ác, thế giới có thể chọn lựa, từng người trong chúng ta cũng vậy.
Chọn lựa đầu tiên là tìm hiểu để biết phân biệt thiện ác. Đã biết rồi thì phải cho đại diện dân cử của mình ở địa phương biết rõ lập trường, hầu ở mọi nơi, từ những hội đồng thị xã tới cấp tiểu bang và liên bang, chính quyền Hoa Kỳ biết rõ quan điểm của mình. Và phải cho các doanh nghiệp Mỹ đang làm ăn tại Trung Quốc hiểu rõ lập trường của giới tiêu thụ: chúng tôi không thể là đồng lõa của tội ác.
Còn trò chơi Thế vận? Ta có muốn là kẻ vỗ tay cổ võ một màn bịp bợm gian ác không?

NGUYỄN XUÂN NGHĨA